Tên lửa Vikhr là vũ khí quân sự mới nhất vừa được Nga đưa vào biên chế không lâu. Đây là một trong những tên lửa có khả năng bắn và quên khiến đối phương không thể trốn thoát.
Tên lửa Vikhr do tập đoàn vũ khí Kalashnikov chế tạo. Tên lửa này được thiết kế để trang bị cho chiến đấu cơ, đặc biệt cho Su-25 và máy bay trực thăng tấn công thế hệ mới K-52.
Tên lửa Vikhr có thể được sử dụng cả ban ngày và ban đêm. Ngoài ra, tên lửa hoạt động trên nguyên lý “bắn và quên”, tức là nhà điều hành hoặc phi công phụ trách dẫn đường hoa tiêu cần phải phát hiện và bám bắt mục tiêu, rồi bấm nút, và sau đó có thể không theo dõi tên lửa trên đường bay.
Tất cả mọi thứ diễn ra tự động. Tên lửa có thể được sử dụng không chỉ cho các mục tiêu di động trên đất và trên biển, mà còn cho các mục tiêu đường không ở tốc độ thấp, ví dụ như máy bay trực thăng hoặc máy bay hạng nhẹ.
Trên thực tế, tên lửa được điều khiển bằng laser. Theo đó có một kênh tia laser để điều khiển tên lửa, một máy đo xa laser, một bộ tự động bám mục tiêu, nhờ đó tên lửa có đủ thông tin để biết đường bay.
Được biết, tên lửa Vikhr-1 là một bộ phận của hệ thống tên lửa chống tăng Vikhr-M. Tầm bắn tối đa lên tới 10km, tên lửa có thể nổ ở khoảng cách 5m – 4.000m so với mục tiêu. Năm 2013, Tập đoàn Kalashnikov trúng thầu hợp đồng sản xuất loại tên lửa này cho Bộ quốc phòng Nga và đảm bảo thực hiện đầy đủ các điều kiện quy định trong hợp đồng ký kết.
Điểm độc đáo của tên lửa Vikhr-1 ở chỗ, nhà thiết kế đã tìm ra phương pháp độc đáo kết hợp trọng lượng, tốc độ và khả năng chiến đấu của tên lửa sao cho phù hợp với trọng lượng của nó. Cụ thể, là chiều dài của Vikhr-1 tăng lên 2,7m, trong khi các loại tên lửa chống tăng khác của Nga như Shturm hay Ataka dài chưa tới 2m. Nhờ đó, tầm bắn cũng như vận tốc của Vikhr-1 tăng lên đáng kể.
Đường kính của tên lửa Vikhr-1 bằng với đường kính các tên lửa chống tăng khác, cho phép trực thăng có thể mang theo 12 tên lửa và máy bay là 16 tên lửa (mỗi bên cánh hoặc giá treo của thiết bị bay đặt 6 hoặc 8 tên lửa).
Việc thử nghiệm tên lửa Vikhr-1 trên các phương tiện chiến đấu thực tế đã minh chứng cho sự đối mới, khác biệt và tính chính xác cao của loại vũ khí mới này. Công việc của phi công điều khiển trực thăng bắt đầu ở khoảng cách 15km so với mục tiêu. Hệ thống ngắm được đưa vào hệ thống tính toán kỹ thuật số của tên lửa, sẽ tự động “thăm dò” khu vực chứa mục tiêu. Ngoài ra, các vị trí tọa độ của khu vực chứa mục tiêu đã được cài đặt sẵn trong “bộ não” của tên lửa, việc quét tọa độ được thực hiện tự động.
Sau khi tiếp nhận thông tin về mục tiêu, phi công điều khiển xác nhận danh tính (đặc điểm) của mục tiêu, lối vào khu vực chứa mục tiêu, sau đó trực tiếp bấm nút điều khiển tên lửa. Thiết bị theo dõi ngay lập tức chuyển sang chế độ tự động đi kèm tên lửa. Khi phóng tới mục tiêu (ở khoảng cách 10km, tên lửa chỉ tốn 28s để phóng tới mục tiêu) tên lửa sẽ không đi chệch khỏi quỹ đạo đã được lập trình.
Nguồn vietq.vn