Không chỉ có kỹ thuật giỏi, anh Lâm Trung (dân tộc Khơme) ở ấp 5, xã Nha Bích (Chơn Thành) còn làm được những cây nỏ tốt. Niềm đam mê nỏ đã giúp anh đem về nhiều giấy khen, huy chương vàng tại các cuộc thi, liên hoan văn hóa – thể thao trong và ngoài tỉnh.

Chúng tôi đến thăm gia đình anh Lâm Trung vào giữa trưa, ngôi nhà nhỏ yên bình trong vườn cao su đến tuổi cạo. Dẫn khách ra bàn nước sau nhà, anh vừa đi vừa nói: “Ngồi ngoài này có gió và có cái này hay lắm!”. Tò mò nên chúng tôi theo anh ra khu vườn phía sau thật sạch sẽ. Cách bàn uống trà khoảng 2m có bó lồ ô đã khô, anh rút ra 2 đoạn và nói: “Lồ ô, cò ke… luôn có sẵn, lúc nào muốn làm nỏ thì làm. Giờ mình đã có chiếc nỏ ưng ý rồi”. Nói xong, anh bước vào nhà lấy ra cây nỏ khá cũ, háo hức dẫn chúng tôi đi vào vườn cao su của gia đình.

Đường bắn chính xác từng milimet của anh Lâm TrungĐường bắn chính xác từng milimet của anh Lâm Trung

Từ xa, tôi thấy bia bắn cao khoảng 2m, làm từ xốp, bìa cát tông, giấy trắng và những tấm gỗ mỏng. Cách bia khoảng 20m, anh giương nỏ lên ngắm, lập tức mũi tên bay vút cắm phập vào hồng tâm tấm bia. “Trúng tâm rồi, em thấy chưa?” – anh tự hào nói. Người bạn đi cùng tôi là dân thể thao, thấy anh bắn “dễ ăn” cũng xin thử. Tuy nhiên, việc giơ nỏ lên ngắm dễ nhưng để đứng đúng tư thế, ngắm đúng cách không mấy ai làm ngay được. Anh Trung động viên: “Đứng đúng tư thế, ngắm theo kiểu “súng ăn lên, tên ăn xuống” là được”.

Không chỉ bắn nỏ giỏi, anh còn làm ra những cây nỏ tốt, giúp người chơi bắn nhiều mũi tên trúng tâm. Trong góc vườn bên trái nhà, anh trồng cây gai lấy sợi cuộn làm dây nỏ. Anh Trung chia sẻ: “Sợi gai đem phơi nửa ngày là khô rồi bện chặt thành dây nỏ, đường kính bằng nửa hạt đậu, dài khoảng 1,2m. Sở dĩ chọn cây gai vì sợi dai, dễ tuốt, ngày xưa thường được dùng dệt vải, đan làn, túi xách… Thân nỏ làm từ cây le, lấy mắt làm khấc cho chắc chắn. Cánh cung tốt nhất làm từ trắc hay cò ke đảm bảo dai, không gãy khi uốn cong. Cách làm đơn giản, chọn bì gân thẳng (bỏ lõi), nhận biết bằng cách chẻ từ trên xuống nghe tiếng “roạc”, đồng thời đường chẻ không đi xiên hay bị xẻ. Sau đó vuốt sơ cho láng ở giữa, nhọn hai đầu. Đối với tên, chọn cây lồ ô già vừa. Bởi lồ ô quá già sẽ khiến tên nặng, dễ bắn trật”.

Nhờ đam mê tập luyện, người với nỏ gắn bó như hình với bóng. Vào mỗi trưa, sau giờ trút mủ cao su, anh lại cầm nỏ ra sau vườn nhà tự thưởng cho mình từng đường bắn chắc chắn. Nhờ đó đã giúp anh “gặt hái” được nhiều tấm huy chương vàng và hơn hết anh muốn giữ hồn nỏ, môn thể thao của dân tộc mình.

Các tin liên quan đến bài viết