Ông Sùng A Thào (người Mông, trưởng Công an xã Lóng Luông) có 20 năm trong việc tìm hiểu và theo dõi tội phạm ma túy ở Lóng Luông, kể lại những lần bị nguy hiểm khi đi làm nhiệm vụ |
Trong cuộc đấu tranh phòng chống tội phạm về ma túy ở Hòa Bình và Sơn La, sự hi sinh mất mát không chỉ trong lực lượng cảnh sát.
Thung lũng Hang Kia |
Bắn xối xả
Dọa đánh gãy chân, cắt gân
Ông Sùng A Chênh, phó chánh văn phòng Huyện ủy Mai Châu (Hòa Bình), lớn lên ở xã Pà Cò, nơi đồng bào từng trồng cây thuốc phiện như một thứ cây chủ lực, vừa để lấy nhựa để bán, vừa sử dụng. Ông vẫn chưa quên hình ảnh những nương thuốc phiện bám trên vách núi đá với màu hoa rực rỡ: “Hồi đó nhà nào cũng có một ống đựng hạt để ở bếp. Đến vụ đem gieo, một nương thuốc phiện cho thu nhập nhiều hơn một nương ngô, người già có thuốc để dùng. Nhưng tác hại của thuốc phiện lớn, năm 1990 Nhà nước vận động bà con xóa bỏ cây thuốc phiện. Nhà mình làm đầu tiên”. Khi đó cha ông Chênh là Sùng A Chếnh trong nhóm những người địa phương tích cực hỗ trợ chính quyền vận động người dân ở Pà Cò bỏ cây thuốc phiện. Đang trồng và có thu nhập, giờ bỏ đi, phải sống chỉ bằng những cây lương thực thông thường, họ không chịu. Do đó không trồng thuốc phiện gần nhà, một số người lại mang thuốc phiện ra trồng ở những nương thật xa. Ông Chếnh cùng cán bộ chính quyền đi vận động để người dân tự nhổ bỏ, không tự nhổ bỏ được thì đoàn công tác đi nhổ bỏ. Nhiều người Mông ở Pà Cò giận ông Chếnh lắm. Nhiều người còn dọa đánh gãy chân, cắt gân chân ông Chếnh cho khỏi leo núi giúp cán bộ nhổ cây thuốc phiện. Nhưng ông Chếnh lên nương trồng cây lương thực, tiếp tục vận động người dân, “cuộc chiến” kéo dài rất nhiều năm. |
Nguồn: tuoitre.vn